Vần “ L” tưởng khó ghép nhiều từ, ấy thế trong thực tế xã hội ta, nó lại được nhiều người nhắc đến.
Sao ở nước ta giờ lắm thằng “liều” thế ! Một vần có “L” nhé. Có thằng chưa đến tuổi thành niên, thế mà dám cầm dao lao vào tiệm vàng chém chết ba người để cướp… Chuyện không đội mũ bảo hiểm, bị công an giữ lại. Không sợ ! lao luôn xe vào cảnh sát để tìm cách đào thoát… thậm chí dám đâm chết công an khi bị bắt… còn nhiều chuyện “ liều” bất chấp luật pháp, bất chấp người thực thi công vụ, không ngày nào báo chí không đưa tin đủ các lĩnh vực từ giao thông, xã hội, kinh tế…
Nghĩ mà kinh cả người !
Còn chuyện “ Lỗ ”, cũng thêm một vần “ L” thì khủng khiếp ! Nhất là mấy Tổng công ty nhà nước từ đóng tàu, xi măng, cảng, xăng dầu, xây dựng… toàn thấy “ Lỗ” , không phải lỗ nhẹ, mà lỗ nặng, lỗ hàng nghìn tỷ đồng. Lỗ toàn tiền nhà nước mà thực chất là tiền của dân, ăn cướp của dân…
Đọc xong bảo không bi quan mới là chuyện lạ. Không biết cứ như thế này thì kinh tế Việt Nam sẽ đi về đâu !
Sao ở nước ta giờ lắm thằng “liều” thế ! Một vần có “L” nhé. Có thằng chưa đến tuổi thành niên, thế mà dám cầm dao lao vào tiệm vàng chém chết ba người để cướp… Chuyện không đội mũ bảo hiểm, bị công an giữ lại. Không sợ ! lao luôn xe vào cảnh sát để tìm cách đào thoát… thậm chí dám đâm chết công an khi bị bắt… còn nhiều chuyện “ liều” bất chấp luật pháp, bất chấp người thực thi công vụ, không ngày nào báo chí không đưa tin đủ các lĩnh vực từ giao thông, xã hội, kinh tế…
Nghĩ mà kinh cả người !
Còn chuyện “ Lỗ ”, cũng thêm một vần “ L” thì khủng khiếp ! Nhất là mấy Tổng công ty nhà nước từ đóng tàu, xi măng, cảng, xăng dầu, xây dựng… toàn thấy “ Lỗ” , không phải lỗ nhẹ, mà lỗ nặng, lỗ hàng nghìn tỷ đồng. Lỗ toàn tiền nhà nước mà thực chất là tiền của dân, ăn cướp của dân…
Đọc xong bảo không bi quan mới là chuyện lạ. Không biết cứ như thế này thì kinh tế Việt Nam sẽ đi về đâu !
Chẳng lẽ xã hội chúng ta có luật pháp, có công an, tòa án… mà để thế ư !
Không công ăn việc làm, không đất, con cái thất học…nỗi khổ của dân kêu trời không thấu !
Chỗ nào chẳng phải lo lót. Lo lót diễn ra dưới nhiều hình thức, nhiền kiểu từ chuyện xin việc , chạy chức, lên lương, chuyển công tác, chạy án, xử phạt hành chính, xử phạt giao thông…... Cứ có tiền là sẽ giải quyết được mọi vấn đề, đến độ thành câu cửa miệng: “ Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn !”.
Lo lót trở thành một tập quán sống, một thói quen…Tại sao lại hình thành một một thói quen xấu đó ? Hỏi, tức là trả lời !
Còn “ lươn lẹo”, vần “ L” này hay được người đời nhận xét khi nghe các “quan” nói. Các quan nói một đằng, làm một nẻo, nói mà không làm, đổ vấy cho người khác, thậm chí sẵn sàng xuyên tạc, bóp méo sự thật… không chịu nhận ra lẽ phải, phủ nhận lòng tốt của người khác, tìm cách bạo biện những khuất tất, những điều dân phản đối…
Chuyện này có rất nhiều, đến độ người ta chán không muốn nói, không muốn nghe nữa bởi những cái miệng “lươn lẹo”.
Nói tóm lại, nếu là nhà nước văn minh, tiến bộ, dân chủ với luật pháp thượng tôn, Quốc Hội có quyền thực sự và nhất là Đảng cầm quyền bản chất đúng làvì dân, nghe dân, coi sự tồn vong của dân tộc lên trên hết thì những vần “ L” trên không có điều gì đáng sợ !
Còn không phải thế, không làm được, thì chỉ có “Loạn”!
Mà đến như thế thì vận mệnh đất nước nguy to !
Trần Kỳ Trung
No comments:
Post a Comment